Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014
DẠ KHÚC CHO EM
Đường khuya loang lổ dấu trăng côi
Lạnh buốt hao gầy bóng nhạt trôi
Cuối lũng xôn xao hồn buốt lỡ
Lưng triền khắc khoải dạ thương bồi.
Nụ thơm mấy thuở nồng hương tóc ?
Giọt mặn bao lần đượm khóe môi ?
Nghiêng mảnh đêm treo sầu đất khách
Riêng tình canh cánh - Tôi ơi tôi !
DẠ VŨ
Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014
DẠ KHÚC CHO EM
Ru câu dạ khúc cho nhau
Trăm năm mộng mị gầy hao cuộc tình.
Đêm trôi bóng đổ bồng bềnh
Tơ vương rối quyện gập ghềnh huyễn thân.
Nửa đường lối rẽ phân vân
Duyên gieo lỡ bước tri nhân muộn màng !
Ru em dạ khúc lạc nhàn
Đầu sông tự tại, cuối ngàn an nhiên.
Thảnh thơi giữa ảo hư miền
Phù sinh một giấc tịch miên viễn trường !
Ru ta lạc nẻo vô thường,
Lở loang xác lá bên đường chân quen.
Em về xóa dấu tình lem
Nghe câu dạ khúc bên rèm...mưa qua !
Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014
MỘNG HUYỄN THUYỀN TRĂNG
Lồng lộng giữa mây trời bóng dõi
Kiếp phù vân dấu mỏi chân côi
Nhịp đưa mái đẩy buồn trôi
Bềnh bồng con nước phai phôi nẻo đời !
Nghe hư huyễn buông lời gió quyện
Vọng trăm năm tình luyến duyên lưu.
Ta về khoác mảnh vô ưu,
Thả hoang thề nguyện bỏ lưu hương nguyền !
Trăng mặc gió dạt miền miên viễn
Nửa vầng treo lặng tiếng kinh thư.
Bờ xa sóng cuộn thực hư
Giữa ngàn cô tịch chân như chập chờn !
Kiếp phù vân dấu mỏi chân côi
Nhịp đưa mái đẩy buồn trôi
Bềnh bồng con nước phai phôi nẻo đời !
Nghe hư huyễn buông lời gió quyện
Vọng trăm năm tình luyến duyên lưu.
Ta về khoác mảnh vô ưu,
Thả hoang thề nguyện bỏ lưu hương nguyền !
Trăng mặc gió dạt miền miên viễn
Nửa vầng treo lặng tiếng kinh thư.
Bờ xa sóng cuộn thực hư
Giữa ngàn cô tịch chân như chập chờn !
Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014
VÀNG LÁ KHÔ RƠI
Đây lá vàng khô, lá vàng khô
Đời lay biệt dứt, cuống sinh hồ.
Chênh chao mấy nẻo đường vô thức
Gió lộng muôn chiều thẳm hư vô !
*****
Đây lá vàng rơi, lá vàng rơi
Trở trăn cuồng kiếp một giấc đời.
Thẳng, nghiêng, bơi bám bờ không tịch
Lặng dấu hư huyền mộng chơi vơi !
*****
Ơi lá vàng ơi, lá vàng ơi
Mầm xưa chồi cũ nắng lên ngời
Duyên say mấy thuở vờn theo gió
Lạnh gót nhung hài lịm trùng khơi !
*****
Thôi lá vàng ơi - Cứ buồn rơi
Bờ mi nặng trĩu khép rêu đời
Chuông ngân đổ tiếng sầu cố quận,
Một giấc miên trường niệm trăng lơi !
24-11-14
DẠ VŨ
Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014
CÁT BỤI HIỆN HÌNH
Em về mộng giấc liêu trai,
Nghe con sóng hát tình không bến bờ.
Áo thu trải lụa duyên hờ,
Để mưa gió quyện gót mờ trầm hoang
Nẻo từ điểm dấu tâm ngoan,
Cuối dòng sinh tử, lại hoàn tử sinh !
Em về ru giấc lênh đênh,
Mãn khai cát bụi hiện hình trăm năm.
Ghềnh trơ sỏi đá ăn năn
Ru hồn tỉnh thức- trăm năm gọi mời.
Ngoài đêm mưa ghé hiên đời,
Câu kinh gảy guộc buông lời tà huy !
Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014
VÒNG NHÂN QUẢ
Sinh lai - Òa tiếng khóc
Tử biệt - Lịm lời than !
Thân : mấy thuở cưu mang
Nghiệp : muôn đời vay trả
Thế vần xoay
Nhân , quả.
Cuộc trăm năm
Ngụp lặn
Giữa hai bờ !
Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014
LỆ THƠ
Nhạt nhòa mấy nẽo lệ thơ ơi
Mưa buốt hoàng hôn giọt đắng lời.
Lối nhỏ chân buồn lem gót mỏng
Đường trơn môi lạnh thoáng mi vơi !
Em còn bóng dõi dài muôn mãi
Ta vẫn lòng ôm khúc đoạn rời !
Sáu chục thu sầu hồn ốc mượn
Vẫn hoài xao xuyến giọt em rơi !
Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014
TÌNH BIỆT MUÔN TRÙNG
Nắng rụng bên thềm , nắng chơi vơi
Trùng dương sóng cuộn tím chân trời
Đường chia đôi ngã- tình đôi ngã
Dáng ngọc đâu rồi - Tôn nữ ơi !
Trên đỉnh thương sầu bóng mù khơi
Gọi em sao gọi chẳng nên lời
Tim đau như ngỡ ai cào xé
Cách biệt muôn trùng - Tôn nữ ơi !
Bây giờ mây nước cách chia nhau
Em đó ta đây vạn nỗi sầu
Đêm ôm trái đắng hồn rơi vỡ
Nghèn nghẹn cõi lòng - Giọt tình Ngâu !
Ta khoác tang cho một cuộc tình
Cho đêm trắng xóa vạn sinh linh
Cho nát tan đi lời ly biệt
Để mãi muôn năm - một bóng hình !
Thôi thế thì thôi, quá nửa đời
Tóc thừa bạc thếch, bước chân lơi
Thơ ta gom lại- tình gói lại
Sương lệ giăng buồn - Tôn nữ ơi !
Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014
CỨ MỖI...
Cứ mỗi lần mưa, lại nhớ mưa
Em cười rơi vở giọt thu xưa
Chiều thả tròn vai đôi hạt nhẹ
Vàng ươm nỗi nhớ mấy đong vừa !
Cứ mỗi nhớ em lại làm thơ
Dệt mãi trăm năm chuyện tình khờ
Em cứ lững lờ - ta chắp nối
Vần gieo nhịp chọn, buốt câu chờ !
Cứ mỗi nhìn em lại ngại ngần
Lời dâng ăm ắp vẫn phân vân
Để rồi bóng ngã chiều đưa tiễn
Ngơ ngẫn trông theo tiếc vạn lần !
Cứ mỗi gặp nhau lại vội vàng
Bồn chồn cho gió hắt hiu than
Chẳng đủ để tròn câu hờn dỗi
Ôi em- Thương đọng tím mây ngàn !
Cứ mỗi lần đêm lại chơi vơi
Triều cơn sóng vỗ buốt chân trời
Thềm rêu mấy độ dày hoang phế
Muộn nửa kiếp đời- Thương nhớ ơi !
Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014
LỜI XIN KHÔNG LỜI
Xin đời cho đá đơm bông
Để ngàn mây ngủ bềnh bồng trên môi.
Xin cho nắng đổ lưng đồi
Diêu bông trổ nụ ngọt lời liêu trai !
Cho ai giữa chốn trần ai
Khỏa hồn tuế nguyệt chắp dài câu thơ.
Xin đời trĩu quả mộng mơ
Để em ấp ủ duyên tơ se hồng
Để em lịm gót bao dong
Chở thương , chở nhớ oằn cong con đò !
Đường trần mấy nẽo quanh co
Câu kinh gấp gãy, áo tro đêm về .
Xin nhau tròn đẹp câu thề
Áo đông rét nhạt, nón hè nắng vơi !
Và xin lời cuối không lời
Ướp trầm quan quách ta mời tặng ta !
Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014
ĐỪNG EM
Đừng em- đừng lụy chi nhau
Kẻo đêm vở hạt, hạt đau lặng lờ
Thùy dương bóng ngã đôi bờ
Nửa duyên nần nợ, nửa ngờ nghệch trông !
Đừng em- đừng xỏa tóc hong
Kẻo mây se sợi, sợi đong tơ buồn.
Trùng dương lạc rẽ sóng cuồng
Xao xanh đỉnh muộn, biệt nguồn dặm khơi.
Đừng em- đừng tiếng chơi vơi
Kẻo đêm vở mộng, mộng vời vợi bay.
Thùy dương đổ ngọn triền lay
Nửa thơ chưa trọn, nửa say chưa mềm !
Đừng em- đừng lệ trong đêm,
Kẻo sầu tôi rụng, rụng thềm giọt đau.
Ngàn nay mãi đến ngàn sau
Đừng em ôm dạ thương Ngâu tội tình !
DẠ VŨ
Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014
XƯỚNG HỌA
BÀI CA SINH TỬ
Trùng trùng duyên khởi tứ phương hề
Ta gặp em từ niệm đắm mê
Biển ái đưa tình trôi bất tận
Sóng trần đẩy ý chạy lê thê.
Đạo đời qua lại không nơi trú
Thiên địa vần xoay chẳng lối về
Chếnh choáng_ ta chừ say khúc hát
Cống, xê, sanh, tử, xự, xang hề !
TÂM DUYÊN
KHÚC HÁT VÔ THƯỜNG
Thế sự vần xoay- thế sự hề
Trăm năm chìm ngập giữa dòng mê
Tỉnh ,say mấy độ- tình bằng hữu
Trong, đục bao lần nghĩa thiếp, thê.
"Sinh ký" vời vời đâu điểm gởi
"Tử quy" huyển huyển lối mô về ?
Ôm đàn gõ nhịp nghêu ngao hát
Thế sự _Ô hô _ thế sự hề !
DẠ VŨ
Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014
VẦN THƠ CHO MẸ
Đêm nằm trăng dọi qua song
Bâng khuâng một thoáng lệ lòng hoen mi.
Từ ngày tử biệt sinh ly,
Vành tang mẹ tiển ba đi về ngàn.
Ngậm ngùi lon gạo cắm nhang
Cơn đau xé nát ruột gan mẹ già !
Mẹ già sứt chỉ, sổ tà
Áo quan mẹ níu cửa nhà mẹ buông .
Tiển chồng về với cội nguồn
Dấu chân gởi lại , đau buồn mang theo !
Đoạn trường đổ mái tranh nghèo
Bơ vơ thân đó, cheo leo phận này.
Tình còn đây, nghĩa còn đây,
Liêu xiêu một bóng guộc gầy từng đêm .
Ngày dài thêm , tháng dài thêm
Nhọc nhằn chồng chất đầy thềm thời gian.
Mẹ chừ như chiếc lá vàng
Héo khô gượng chút hơi tàn vào con,
Mẹ chừ thân mõi, xác mòn
Hợp tan phút chốc biết còn, biết không !
&&&
Đêm nay trăng dọi qua song
Vành tang con đội, lệ lòng con rơi.
Mẹ, Mẹ ơi_ Mẹ, Mẹ ơi !
Ra đi lặng lẽ không lời thở than.
Mẹ nương bóng hạc mây ngàn
Con ôm di ảnh, áo tang bời bời !
Mẹ, Mẹ ơi _ Mẹ, Mẹ ơi !
Tám mươi ba tuổi- một đời phù du !
Bây giờ bia mộ thiên thu.
Hương linh lãng đãng cõi mù mịt xa.
Bây giờ nhang khói nhạt nhòa,
Chén cơm, quả trứng, gọi là....Mẹ ơi !
{Ngày giỗ Mẹ lần 1}NGUYỄN MINH
Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014
QUẠNH TIẾNG MƯA ĐÊM
Em ôm mượt dáng thu đầy
Nửa vầng khuyết rụng hao gầy trong ta.
Giọt treo lửng lấp mưa sa
Giọt rơi mộng vở quyện pha sắc hồng !
Sóng si mê xé cuộn lòng
Thả xuôi kiếp bạc một dòng hanh hao.
Thu chiều bờ đá xanh xao
Vàng chênh mấy độ, tím chao mấy tình ?
Ngu ngơ thương bóng tưởng hình
Triều dâng dấu phủ giật mình huyển không.
Đong đưa lặng giấc thu bồng
Ngoài Đêm hiu quạnh phập phồng lời Mưa !
Tặng PHONG VÂN.
DẠ VŨ NguyênMinh
Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014
MỞ LÒNG
Một gói mì, hương nghi ngút tỏa
Nửa vành cơm, giữ lại hôm qua.
Thơm loang ngàn nẽo lơi đàn bướm,
Ngọt phất trăm đường lả cánh hoa !
Tạo hóa đã dành mây gió tặng
Thiên nhiên đang gởi nắng mưa quà .
Mở lòng _ Ta đón duyên trời đất
Rộn rã bốn mùa , Vạn sắc hoa !
Nửa vành cơm, giữ lại hôm qua.
Thơm loang ngàn nẽo lơi đàn bướm,
Ngọt phất trăm đường lả cánh hoa !
Tạo hóa đã dành mây gió tặng
Thiên nhiên đang gởi nắng mưa quà .
Mở lòng _ Ta đón duyên trời đất
Rộn rã bốn mùa , Vạn sắc hoa !
Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014
KHÉP LẠI
Thôi thế duyên mình chỉ thế thôi
Giọt sương triền lá vụt tan rồi.
Em gieo xao xót đầu cơn sóng
Ta ủ sầu vương cuối đỉnh đồi.
Nào thuở môi mềm hương điểm xuyết
Đâu thời tóc mượt nụ nguyên khôi ?
Tình ơi khép lại mùa thương đổ
Giọt đọng bao giờ _ mặn khóe môi !
Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014
NHỚ
Nhớ ai cong cả con đò,
Vết chèo loang lỗ ,câu hò dở dang.
Nhớ ai rụng lá khô vàng,
Mây trôi lưng lửng, gió ngàn chơi vơi.
Nhớ ai nắng vắt ngang trời,
Để thu gầy guộc rối bời tóc mai.
Dập dềnh con nước chia hai
Nửa sầu thương nhớ, nửa ai đợi chờ !
Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014
BỐN PHÉP MỘT CUỘC ĐỜI
Lúc hoàng hôn chưa buông
Ta nằm nhân nỗi nhớ
Khi trăng về đỉnh muộn
Ta cọng lối hoang sơ
Lúc trời sương chưa mơ
Ta chia tình nhân thế
Rồi bình minh ùa vỡ
Ta trừ bước ta về !
DẠ VŨ
Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014
LỖI HẸN
Cơn mưa chiều chợt đến
Thị trấn bỗng buồn tênh
Em chiều nay không đến
Anh lặng thầm gọi tên
Ôi mưa làm chi rứa?
Cho phố nhỏ lạnh lùng
Mưa làm phai lời hứa
Cho phím lở tơ chùng !
Em ơi trời đang mưa
Mưa giăng giăng đầu mùa
Mưa cho tình lỗi hẹn
Cho lòng lạnh gió lùa !
DẠ VŨ Nguyen Minh
Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014
MẶC THẾ NHÂN
Sóng vỗ ngàn lau- mặc thế nhân
Trăm năm tóc nhuộm áng phù vân.
Lời đau thả gió về hư cảnh
Tình lặng theo mây quyện khói trần.
Áo đẩm phong sương cười thế tục
Gót mòn lạc thảo mĩm gian truân!
Dang tay hứng lấy hoa trời đất
Ai bảo -đang là- không phải xuân ?
DẠ VŨ
Trăm năm tóc nhuộm áng phù vân.
Lời đau thả gió về hư cảnh
Tình lặng theo mây quyện khói trần.
Áo đẩm phong sương cười thế tục
Gót mòn lạc thảo mĩm gian truân!
Dang tay hứng lấy hoa trời đất
Ai bảo -đang là- không phải xuân ?
DẠ VŨ
EM NGỦ
Hương mơn cuối triền
Lòn lạnh chăn êm
Em ngủ giấc hiền
Giọt hát ngoài đêm
Đôi làn mi khép
Bờ nụ tròn thơ
Mưa ngoài rơi nép
Giấc treo lửng lờ
Ta ôm tình đọng
Giữa thế hút heo
Ngút ngàn cơn lộng
Nặng nhẹ gieo neo
Em ôm tình lệ
Đong đếm đầy vơi
Nửa câu ước thệ
Xa xót nụ đời!
Em ngủ giấc tròn
Ta ru gió nhẹ
Bờ môi chờ đón
Hạ về tiếng ve.
Lặng lẽ rèm mi
Giấc rụng thầm thì
Ngoài đêm mưa đổ
Giọt đọng, giọt đi
Triều cơn sóng vỗ
Mảnh dáng thu ghì!
Hương mơn cuối triền
Lòn lạnh chăn êm
Em ngủ giấc hiền
Giọt hát ngoài đêm
Đôi làn mi khép
Bờ nụ tròn thơ
Mưa ngoài rơi nép
Giấc treo lửng lờ
Ta ôm tình đọng
Giữa thế hút heo
Ngút ngàn cơn lộng
Nặng nhẹ gieo neo
Em ôm tình lệ
Đong đếm đầy vơi
Nửa câu ước thệ
Xa xót nụ đời!
Em ngủ giấc tròn
Ta ru gió nhẹ
Bờ môi chờ đón
Hạ về tiếng ve.
Lặng lẽ rèm mi
Giấc rụng thầm thì
Ngoài đêm mưa đổ
Giọt đọng, giọt đi
Triều cơn sóng vỗ
Mảnh dáng thu ghì!
Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
VŨNG LẦY
Em còn quyện tóc mây xanh,
Ta thì bạc úa nửa vành thời gian.
Đời gieo đắng lũng truông ngàn,
Trăm năm tù đọng, đổ vàng thu phong.
Đỉnh sầu cuộn gió mù giông
Nửa vầng nguyệt vở rêu rong dấu hài
Em còn nơ thắt kẹp gài
Môi cong cớn nụ trang đài dáng mai
Ta chừ lặng thếch hai vai
Nửa hằn chứng tích, nửa phai guộc gầy.
Hai nhau xao xác vũng lầy
Triều cơn cuốn dập lụy đầy ai đong ?
Ta thì bạc úa nửa vành thời gian.
Đời gieo đắng lũng truông ngàn,
Trăm năm tù đọng, đổ vàng thu phong.
Đỉnh sầu cuộn gió mù giông
Nửa vầng nguyệt vở rêu rong dấu hài
Em còn nơ thắt kẹp gài
Môi cong cớn nụ trang đài dáng mai
Ta chừ lặng thếch hai vai
Nửa hằn chứng tích, nửa phai guộc gầy.
Hai nhau xao xác vũng lầy
Triều cơn cuốn dập lụy đầy ai đong ?
Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014
TÌM EM
Ta vượt dặm ngàn ,lướt thu phong
Tìm em tiền kiếp dặn nhau lòng
Thảo nguyên ngút ngát bờ tím ngắt
Mảnh vụn tình trôi cuốn cuộn dòng
Đâu dáng hoa mơ đêm nguyệt rụng
Đâu làn tóc suối dệt tình chung?
Thế sự ảo vời cơn hoặc huyển
Bờ xa cỏ tím- tím muôn trùng !
Em vẫn còn xưa_ nhạt màu thương?
Màu thương tim tím phủ ngàn sương.
Nón nghiêng chân nhẹ chiều mưa Huế
Rạng rở hương qua -bước giáo đường!
Em chỉ một thu chết nửa vời
Bờ xa u quạnh lá chơi vơi
Còn ta mặn đắng nhành tim héo
Mưa bốn mùa mưa-vũng đọng đời !
Tìm em môi nhạt phấn son buông
Lệch vai đeo đẳng khối thương buồn
Xin trở về xưa, thời yếm thắm
Gót mỏng tung tăng- trắng đỉnh nguồn
DẠ VŨ
Tìm em tiền kiếp dặn nhau lòng
Thảo nguyên ngút ngát bờ tím ngắt
Mảnh vụn tình trôi cuốn cuộn dòng
Đâu dáng hoa mơ đêm nguyệt rụng
Đâu làn tóc suối dệt tình chung?
Thế sự ảo vời cơn hoặc huyển
Bờ xa cỏ tím- tím muôn trùng !
Em vẫn còn xưa_ nhạt màu thương?
Màu thương tim tím phủ ngàn sương.
Nón nghiêng chân nhẹ chiều mưa Huế
Rạng rở hương qua -bước giáo đường!
Em chỉ một thu chết nửa vời
Bờ xa u quạnh lá chơi vơi
Còn ta mặn đắng nhành tim héo
Mưa bốn mùa mưa-vũng đọng đời !
Tìm em môi nhạt phấn son buông
Lệch vai đeo đẳng khối thương buồn
Xin trở về xưa, thời yếm thắm
Gót mỏng tung tăng- trắng đỉnh nguồn
DẠ VŨ
Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014
Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014
MƯỜI NĂM TÌNH LỆ
Mù xa trắng mịt mưa nguồn
Câu thơ hoen lạnh, buốt buôn vai gầy
Mười năm trăng lụa rụng lầy
Xác xiêu bước nhọc dấu đầy cô miên
Hạt mưa úa vỡ đêm phiền
Lời khô hắt héo đọng miền phù vân.
Tình đau phối ngẫu truồng trần
U mê vụng lối si sân kiếp đời
Giữa em lặng đắng môi cười
Giữa ta cạn chát câu lời tịch dương !
Mười năm tắm đỉnh sầu thương
Cỗi cằn tim óc xót đường hạt rơi.
Mười năm thực ảo em ơi
Tóc ngần bạc thếch , nụ đời mong manh !
DAVU
Câu thơ hoen lạnh, buốt buôn vai gầy
Mười năm trăng lụa rụng lầy
Xác xiêu bước nhọc dấu đầy cô miên
Hạt mưa úa vỡ đêm phiền
Lời khô hắt héo đọng miền phù vân.
Tình đau phối ngẫu truồng trần
U mê vụng lối si sân kiếp đời
Giữa em lặng đắng môi cười
Giữa ta cạn chát câu lời tịch dương !
Mười năm tắm đỉnh sầu thương
Cỗi cằn tim óc xót đường hạt rơi.
Mười năm thực ảo em ơi
Tóc ngần bạc thếch , nụ đời mong manh !
DAVU
Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014
Vũ Dạ 08:08 Ngày 18 tháng 06 năm 2014
Một mai giả biệt cuộc đời
Thương đau gởi gió , nụ cười gởi mây
Ta về hát với cỏ cây
Để vơi cái có, để đầy cái không
Ta về thắm lại môi hồng
Theo con hạc lướt đầu sông, cuối trời
Rồi mai từ tạ cõi
đời
Ta ru ta mãi
những lời vô ngôn
Một đời hơn kém,
dại khôn
Duỗi tay đất
lạnh, Rũ hồn hư vô
Quay về bạn với
cỏ khô
Nén nhang tàn
lạnh khăn sô lặng lời !
Mai ta trở lại
vòng đời
Ai còn ,ai mất -
ai người tri âm ?
1.
Vũ Dạ 08:31 Ngày
18 tháng 06 năm 2014
TÌNH KHÚC MƯA
NGÂU.
Một năm có mấy
lần tháng bảy
Sao trong ta cứ
mải mưa Ngâu ?
Bao giờ Ô Thước
bắt cầu
Bao giờ Chức Nữ
thôi sầu Ngưu Lang ?
Thạch Thảo
Mỗi năm chỉ một
lần Ngâu
Mà thơ thì cả
chuổi sầu xót xa
Kể từ tóc chớm
sương sa
Là tim quặn thắt
phong ba não nề
Kể từ trốn lạnh
Chim về
Câu thơ"
tung hứng" tình mê chập chờn
Kể từ khi biết
dỗi hờn
Hoa tan băng lạnh
để hồn đi hoang
"Dù ta biết
rất phủ phàng
Trao anh không
chút hoang mang điều gì " *
*** ***
Rồi ngày biệt
cánh Thiên Di
Đường xưa hiu
quạnh bước đi gập ghềnh
Chơi vơi, mình
lại một mình
Bóng nghiêng lặng
lẻ câu kinh rả rời.
Liêu xiêu chiều
tắt cuối trời
Tà dương bẻ gãy
nửa đời tình đau .
Từ mùa thu nắng
phai mau
Hoa tàn cánh rũ
úa màu Chim ơi !
Dặm ngàn biệt
bóng mù khơi
*Nửa câu thơ dệt-
một đời- nửa câu !**
*Quà tặng cho
nhau. Thơ Thạch Thảo
**Ý thơ Thạch
Thảo
Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014
TỰ THÁN
Chung trà , chén rượu vẫn lai rai ,
Thuốc lá , bạc bài bỏ cả hai.
Chữ- được dăm câu - mơ xướng họa
Tình- đong một khối- mộng liêu trai .
Phong trần dầu dãi thân đen sạm
Thế sự thăng trầm tóc bạc phai.
Quá nửa trăm năm chiều bóng ngã
Long đong chưa hết dặm đường dài !
DAVU NGUYENMINH
Thuốc lá , bạc bài bỏ cả hai.
Chữ- được dăm câu - mơ xướng họa
Tình- đong một khối- mộng liêu trai .
Phong trần dầu dãi thân đen sạm
Thế sự thăng trầm tóc bạc phai.
Quá nửa trăm năm chiều bóng ngã
Long đong chưa hết dặm đường dài !
DAVU NGUYENMINH
RU EM
Ru em dìu dặt cung đàn
Chiều rơi cho hạt nắng vàng vở đôi
Cho làn mây trắng ngừng trôi
Cho em còn mãi bờ môi ngọt ngào
Dẫu đời là giấc chiêm bao
Ru em từng giọt khát khao nỗi lòng
Thăng trầm vài nốt nhạc hồng
Chơi vơi một thoáng tình nồng chơi vơi !
Davu NguyênMinh
GỌI TIẾNG MƯA ĐÊM
Ta gọi Đêm về khép mi lay
Hương em thắm lại thuở trăng đầy
Môi thơm chúm chím tình mơ ngọt
Tóc xỏa cho hồng giấc mộng say.-
Ta gọi Mưa tìm dáng thu xưa
Ướm thêu hài ngọc tuổi thơ đùa
Chân sáo tung tăng đường quê rộng
Áo mỏng ,chân son nụ chuyển mùa
Ta gọi Đêm về rãi tình thơ
Hoa treo rèm tím lửng lơ chờ
Em giấc cô miên đầy mật ngọt
Lạc phím ,lơi đàn lặng đường tơ .
Ta gọi Mưa về thắm nhành tươi
Bướm ong lơi lả nét môi cười
Câu thơ dìu dịu tình e ấp
Nhịp phách so dây phổ tặng người !
Xin gọi MƯA đầy mãi ngàn ĐÊM
Cho thơ nhè nhẹ rãi bên thềm
Ngày rọi rèm loan làn mi tỉnh
Giọt nắng rơi dòn nụ môi em !
TẶNG THẠCH THẢO TANHUU
DAVU NGUYENMINH
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)