Thôi thế duyên mình chỉ thế thôi
Giọt sương triền lá vụt tan rồi.
Em gieo xao xót đầu cơn sóng
Ta ủ sầu vương cuối đỉnh đồi.
Nào thuở môi mềm hương điểm xuyết
Đâu thời tóc mượt nụ nguyên khôi ?
Tình ơi khép lại mùa thương đổ
Giọt đọng bao giờ _ mặn khóe môi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét