Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

GỢI NHỚ MÙA XƯA


"Ta ngắt đi "... 
Tình ơi , mùa nức nở,
Lá vàng xưa đau vỡ nhánh hiu gầy.
Xa nhau rồi sương tỏa nặng trời mây
Triền thơ rụng , ắp đầy đêm buốt lạnh !
" Ta ngắt đi " ...
Tình vương hoài nhân ảnh ,
Chiều phai phôi mưa quạnh bến giang đầu .
Cánh chim ngàn mòn mỏi vọng đồi dâu,
Buồn hiu hắt, thương sầu em bao thuở !
" Ta ngắt đi ... một cụm hoa Thạch Thảo ..."
Em ơi em , vàng áo lụa thu phai.
Nửa vần thơ sầu rụng bến chương đài
Hồn nguyệt khuyết miệt mài thân lữ thứ !
Ừ thôi em ! Xa mờ nương dâu cũ
Hoàng hôn buông sương phủ một ân tình .
Lặng lẽ về lối vắng, góc vườn thinh
Buồn lây lất, chênh vênh từng bước nhỏ !
Ừ thôi em ! nhành hoa gầy cuối ngõ
Để Mưa sa ru dỗ giấc Đêm lành .
Nụ em dòn rơi vỡ giấc xao xanh,
Cho tình cũ kết thành duyên hoài niệm !
Ừ thôi em !Chút ráng chiều mờ lịm
Vòng tay đan - Thương tím gợi mùa xưa .
23-01-2015
DẠ VŨ

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

EM VẪN CHƯA VỀ

Hương quyện xuân thầm se sắt lạnh
Chập chờn cuối xóm mõ cầm canh.
Quê xa buốt dạ vầng mây tím
Đất lạ quặn lòng mái tóc xanh !
Em biệt bao mùa - Xuân ghé cửa,
Mẹ vời mấy độ - Lá xa cành !
Đêm nghiêng bóng chiếc mòn năm tháng
Em vẫn chưa về - Ngõ vắng tanh !
15-01-15

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

MIỀN NHỚ THƯƠNG ƠI


Miền lạnh mùa đưa- vắng cơn mưa,
Chiều buông dấu ái khép mi đùa.
Nghe thương thoảng nhẹ bờ cỏ nhớ
Để cả dài đêm, gió thẹn thùa !
@@@
Miền lạnh ngọt ngào với em tôi
Chiều trôi, dòng chiếu sáu vài trôi.
Thoảng ngân xa thẳm hồi chuông đổ
Thông vẫy tà dương, ráng tỏa đồi !
@@@
Miền lạnh nhạt nhòa- Lạnh nhớ ơi,
Đường chung một thuở ngại câu lời.
Tóc hương thả gió- vờn theo gió
Bước nhỏ ngập ngừng - Thương mấy vơi !
@@@
Miền lạnh bao giờ lại về thăm ?
Sầu em trăn trở tím đêm rằm.
Dòng lơi mái đẩy thuyền rẽ ngược
Nặng nước đau ngầm - Nặng tháng năm !
08-01-2015
DẠ VŨ

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

MỘT THOÁNG NGUYÊN SƠ

Cát hằn xao vở dấu nguyên thơ
Ráng tỏa chiều loang vệt hắt mờ.
Dòng đẩy mõi mòn xa bến đợi
Thương đưa man mác biệt câu chờ !
Em neo một mảnh tình duyên phế
Ta ủ trăm năm mộng dáng hờ !
Màng muộn cuối đường thân ốc gởi
Hoàng hôn tĩnh đọng- thoáng nguyên sơ !