Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

MƯỜI NĂM TÌNH LỆ

          Mù xa trắng mịt mưa nguồn
Câu thơ hoen lạnh, buốt buôn vai gầy
          Mười năm trăng lụa rụng lầy
Xác xiêu bước nhọc dấu đầy cô miên
          Hạt mưa úa vỡ đêm phiền
Lời khô hắt héo đọng miền phù vân.
          Tình đau phối ngẫu truồng trần
U mê vụng lối si sân kiếp đời
          Giữa em lặng đắng môi cười
Giữa ta cạn chát câu lời tịch dương !
          Mười năm tắm đỉnh sầu thương
Cỗi cằn tim óc xót đường hạt rơi.
          Mười năm thực ảo em ơi
Tóc ngần bạc thếch , nụ đời mong manh !
                                 DAVU

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014



Vũ Dạ 08:08 Ngày 18 tháng 06 năm 2014

Một mai giả biệt cuộc đời
Thương đau gởi gió , nụ cười gởi mây
Ta về hát với cỏ cây
Để vơi cái có, để đầy cái không
Ta về thắm lại môi hồng
Theo con hạc lướt đầu sông, cuối trời
Rồi mai từ tạ cõi đời
Ta ru ta mãi những lời vô ngôn
Một đời hơn kém, dại khôn
Duỗi tay đất lạnh, Rũ hồn hư vô
Quay về bạn với cỏ khô
Nén nhang tàn lạnh khăn sô lặng lời !

Mai ta trở lại vòng đời
Ai còn ,ai mất - ai người tri âm ?

1.              
Vũ Dạ 08:31 Ngày 18 tháng 06 năm 2014

TÌNH KHÚC MƯA NGÂU.
Một năm có mấy lần tháng bảy
Sao trong ta cứ mải mưa Ngâu ?
Bao giờ Ô Thước bắt cầu
Bao giờ Chức Nữ thôi sầu Ngưu Lang ?
Thạch Thảo
Mỗi năm chỉ một lần Ngâu
Mà thơ thì cả chuổi sầu xót xa
Kể từ tóc chớm sương sa
Là tim quặn thắt phong ba não nề
Kể từ trốn lạnh Chim về
Câu thơ" tung hứng" tình mê chập chờn
Kể từ khi biết dỗi hờn
Hoa tan băng lạnh để hồn đi hoang
"Dù ta biết rất phủ phàng
Trao anh không chút hoang mang điều gì " *
*** ***
Rồi ngày biệt cánh Thiên Di
Đường xưa hiu quạnh bước đi gập ghềnh
Chơi vơi, mình lại một mình
Bóng nghiêng lặng lẻ câu kinh rả rời.
Liêu xiêu chiều tắt cuối trời
Tà dương bẻ gãy nửa đời tình đau .
Từ mùa thu nắng phai mau
Hoa tàn cánh rũ úa màu Chim ơi !
Dặm ngàn biệt bóng mù khơi
*Nửa câu thơ dệt- một đời- nửa câu !**

*Quà tặng cho nhau. Thơ Thạch Thảo
**Ý thơ Thạch Thảo

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

TỰ THÁN

Chung trà , chén rượu vẫn lai rai ,
Thuốc lá , bạc bài bỏ cả hai.
Chữ- được dăm câu - mơ xướng họa
Tình- đong một khối- mộng liêu trai .
Phong trần dầu dãi thân đen sạm
Thế sự thăng trầm tóc bạc phai.
Quá nửa trăm năm chiều bóng ngã
Long đong chưa hết dặm đường dài !
                    DAVU NGUYENMINH

RU  EM

       Ru em dìu dặt cung đàn
  Chiều rơi cho hạt nắng vàng vở đôi
       Cho làn mây trắng ngừng trôi
  Cho em còn mãi bờ môi ngọt ngào
       Dẫu đời là giấc chiêm bao
  Ru em từng giọt khát khao nỗi lòng
       Thăng trầm vài nốt nhạc hồng
  Chơi vơi một thoáng tình nồng chơi vơi !

                   Davu NguyênMinh

        GỌI  TIẾNG   MƯA ĐÊM
   Ta gọi Đêm về khép mi lay
   Hương em thắm lại thuở trăng đầy
   Môi thơm chúm chím tình mơ ngọt
   Tóc xỏa cho hồng giấc mộng say.-

    Ta gọi Mưa tìm dáng thu xưa 
    Ướm thêu hài ngọc tuổi thơ đùa
    Chân sáo tung tăng đường quê rộng
    Áo mỏng ,chân son nụ chuyển mùa

    Ta gọi Đêm về rãi tình thơ
    Hoa treo rèm tím lửng lơ chờ
    Em giấc cô miên đầy mật ngọt
    Lạc phím ,lơi đàn lặng đường tơ .

    Ta gọi Mưa về thắm nhành tươi
    Bướm ong lơi lả nét môi cười
    Câu thơ dìu dịu tình e ấp
    Nhịp phách so dây phổ tặng người !

    Xin gọi MƯA đầy mãi ngàn ĐÊM
    Cho thơ nhè nhẹ rãi bên thềm
    Ngày rọi rèm loan làn mi tỉnh
    Giọt nắng rơi dòn nụ môi em !

               TẶNG  THẠCH THẢO TANHUU
                      DAVU NGUYENMINH