Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

LỆ THƠ

Nhạt nhòa mấy nẽo lệ thơ ơi
Mưa buốt hoàng hôn giọt đắng lời.
Lối nhỏ chân buồn lem gót mỏng
Đường trơn môi lạnh thoáng mi vơi !
Em còn bóng dõi dài muôn mãi
Ta vẫn lòng ôm khúc đoạn rời !
Sáu chục thu sầu hồn ốc mượn
Vẫn hoài xao xuyến giọt em rơi !

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

TÌNH BIỆT MUÔN TRÙNG

Nắng rụng bên thềm , nắng chơi vơi
Trùng dương sóng cuộn tím chân trời
Đường chia đôi ngã- tình đôi ngã
Dáng ngọc đâu rồi - Tôn nữ ơi !

Trên đỉnh thương sầu bóng mù khơi
Gọi em sao gọi chẳng nên lời
Tim đau như ngỡ ai cào xé
Cách biệt muôn trùng - Tôn nữ ơi !

Bây giờ mây nước cách chia nhau
Em đó ta đây vạn nỗi sầu
Đêm ôm trái đắng hồn rơi vỡ
Nghèn nghẹn cõi lòng - Giọt tình Ngâu !

Ta khoác tang cho một cuộc tình
Cho đêm trắng xóa vạn sinh linh
Cho nát tan đi lời ly biệt
Để mãi muôn năm -  một bóng hình !

Thôi thế thì thôi, quá nửa đời
Tóc thừa bạc thếch, bước chân lơi
Thơ ta gom lại- tình gói lại
Sương lệ giăng buồn - Tôn nữ ơi !

Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014

CỨ MỖI...

Cứ mỗi lần mưa, lại nhớ mưa
Em cười rơi vở giọt thu xưa
Chiều thả tròn vai đôi hạt nhẹ
Vàng ươm nỗi nhớ mấy đong vừa !

Cứ mỗi nhớ em lại làm thơ
Dệt mãi trăm năm chuyện tình khờ
Em cứ lững lờ - ta chắp nối
Vần gieo nhịp chọn, buốt câu chờ !

Cứ mỗi nhìn em lại ngại ngần
Lời dâng ăm ắp vẫn phân vân
Để rồi bóng ngã chiều đưa tiễn
Ngơ ngẫn trông theo tiếc vạn lần !

Cứ mỗi gặp nhau lại vội vàng
Bồn chồn cho gió hắt hiu than
Chẳng đủ để tròn câu hờn dỗi
Ôi em- Thương đọng tím mây ngàn !

Cứ mỗi lần đêm lại chơi vơi
Triều cơn sóng vỗ buốt chân trời
Thềm rêu mấy độ dày hoang phế
Muộn nửa kiếp đời- Thương nhớ ơi !