Nhạt nhòa mấy nẽo lệ thơ ơi
Mưa buốt hoàng hôn giọt đắng lời.
Lối nhỏ chân buồn lem gót mỏng
Đường trơn môi lạnh thoáng mi vơi !
Em còn bóng dõi dài muôn mãi
Ta vẫn lòng ôm khúc đoạn rời !
Sáu chục thu sầu hồn ốc mượn
Vẫn hoài xao xuyến giọt em rơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét