Cứ mỗi lần mưa, lại nhớ mưa
Em cười rơi vở giọt thu xưa
Chiều thả tròn vai đôi hạt nhẹ
Vàng ươm nỗi nhớ mấy đong vừa !
Cứ mỗi nhớ em lại làm thơ
Dệt mãi trăm năm chuyện tình khờ
Em cứ lững lờ - ta chắp nối
Vần gieo nhịp chọn, buốt câu chờ !
Cứ mỗi nhìn em lại ngại ngần
Lời dâng ăm ắp vẫn phân vân
Để rồi bóng ngã chiều đưa tiễn
Ngơ ngẫn trông theo tiếc vạn lần !
Cứ mỗi gặp nhau lại vội vàng
Bồn chồn cho gió hắt hiu than
Chẳng đủ để tròn câu hờn dỗi
Ôi em- Thương đọng tím mây ngàn !
Cứ mỗi lần đêm lại chơi vơi
Triều cơn sóng vỗ buốt chân trời
Thềm rêu mấy độ dày hoang phế
Muộn nửa kiếp đời- Thương nhớ ơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét