Ru câu dạ khúc cho nhau
Trăm năm mộng mị gầy hao cuộc tình.
Đêm trôi bóng đổ bồng bềnh
Tơ vương rối quyện gập ghềnh huyễn thân.
Nửa đường lối rẽ phân vân
Duyên gieo lỡ bước tri nhân muộn màng !
Ru em dạ khúc lạc nhàn
Đầu sông tự tại, cuối ngàn an nhiên.
Thảnh thơi giữa ảo hư miền
Phù sinh một giấc tịch miên viễn trường !
Ru ta lạc nẻo vô thường,
Lở loang xác lá bên đường chân quen.
Em về xóa dấu tình lem
Nghe câu dạ khúc bên rèm...mưa qua !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét