Sóng vỗ ngàn lau- mặc thế nhân
Trăm năm tóc nhuộm áng phù vân.
Lời đau thả gió về hư cảnh
Tình lặng theo mây quyện khói trần.
Áo đẩm phong sương cười thế tục
Gót mòn lạc thảo mĩm gian truân!
Dang tay hứng lấy hoa trời đất
Ai bảo -đang là- không phải xuân ?
DẠ VŨ
Thế nhân bỏ mặc cho dòng chảy
Trả lờiXóaBồi lở hai bờ một nước trôi !