Tình gieo một thoáng mỏi mòn thân ,
Quạnh quẽ niềm riêng lạnh nẻo trần .
Thả giấc hoàng kê đùa thế vận ,
Buông cơn hồ điệp cợt phù vân .
Thương vàng lá rụng chiều thơ thẩn ,
Thẹn tím tà bay thuở ngại ngần .
Giữa chốn ta bà tâm tự vấn ,
Càn khôn dịch chuyển, sự nào chân !
DẠ VŨ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét