Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

CHUYỆN NGƯỜI DƯNG


Chẳng biết duyên nhau tự thuở nào,
Cứ lần gặp gỡ lại nôn nao.
Lời thương đang giữ - đành mong mận,
Tiếng ái chưa trao - phải hẹn đào.
Ngờ nghệch lòng đây khi khuyết nguyệt,
Phập phồng dạ nọ lúc mờ sao.
Ôm tình ấm ớ làm thi sĩ,
Dệt bóng NGƯỜI DƯNG - lá xạc xào !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét