Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

NHỚ

Nhớ ai cong cả con đò,
Vết chèo loang lỗ ,câu hò dở dang.
Nhớ ai rụng lá khô vàng,
Mây trôi lưng lửng, gió ngàn chơi vơi.
Nhớ ai nắng vắt ngang trời,
Để thu gầy guộc rối bời tóc mai.
Dập dềnh con nước chia hai
Nửa sầu thương nhớ, nửa ai đợi chờ !

Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

BỐN PHÉP MỘT CUỘC ĐỜI

Lúc hoàng hôn chưa buông
Ta nằm nhân nỗi nhớ
Khi trăng về đỉnh muộn
Ta cọng lối hoang sơ
Lúc trời sương chưa mơ
Ta chia tình nhân thế
Rồi bình minh ùa vỡ
Ta trừ bước ta về !
DẠ VŨ

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

LỖI HẸN

Cơn mưa chiều chợt đến
Thị trấn bỗng buồn tênh
Em chiều nay không đến
 Anh lặng thầm gọi tên

Ôi mưa làm chi rứa?
Cho phố nhỏ lạnh lùng
Mưa làm phai lời hứa
Cho phím lở tơ chùng !

Em ơi trời đang mưa
Mưa giăng giăng đầu mùa 
Mưa cho tình lỗi hẹn
Cho lòng lạnh gió lùa !
DẠ VŨ Nguyen Minh

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

MẶC THẾ NHÂN

Sóng vỗ ngàn lau- mặc thế nhân
Trăm năm tóc nhuộm áng phù vân.
Lời đau thả gió về hư cảnh
Tình lặng theo mây quyện khói trần.
Áo đẩm phong sương cười thế tục
Gót mòn lạc thảo mĩm gian truân!
Dang tay hứng lấy hoa trời đất
Ai bảo -đang là- không phải xuân ?
                             DẠ VŨ
EM NGỦ

Hương mơn cuối triền
Lòn lạnh chăn êm
Em ngủ giấc hiền
Giọt hát ngoài đêm

Đôi làn mi khép
Bờ nụ tròn thơ
Mưa ngoài rơi nép
Giấc treo lửng lờ

Ta ôm tình đọng
Giữa thế hút heo
Ngút ngàn cơn lộng
Nặng nhẹ gieo neo

Em ôm tình lệ
Đong đếm đầy vơi
Nửa câu ước thệ
Xa xót nụ đời!

Em ngủ giấc tròn
Ta ru gió nhẹ
Bờ môi chờ đón
Hạ về tiếng ve.

Lặng lẽ rèm mi
Giấc rụng thầm thì
Ngoài đêm mưa đổ
Giọt đọng, giọt đi
Triều cơn sóng vỗ
Mảnh dáng thu ghì!

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

     NGU  NGƠ

Lộng giữa muôn trùng ta gặp ta
Ngu ngơ ngụp lặn cuối Ngân hà
Nữa vầng trăng khuyết- bao tình đọng
Một giấc miên trường- mấy lệ sa ?
Cỏ đá nguồn khô, tăm cá biệt
Rêu rong mạch cạn, bóng chim xa !
Hỏi tình _ tình có- tình không có?
Tha thiết chi mà chuyện thiết tha !

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

VŨNG LẦY

Em còn quyện tóc mây xanh,
Ta thì bạc úa nửa vành thời gian.
Đời gieo đắng lũng truông ngàn,
Trăm năm tù đọng, đổ vàng thu phong.
Đỉnh sầu cuộn gió mù giông
Nửa vầng nguyệt vở rêu rong dấu hài
Em còn nơ thắt kẹp gài
Môi cong cớn nụ trang đài dáng mai
Ta chừ lặng thếch hai vai
Nửa hằn chứng tích, nửa phai guộc gầy.
Hai nhau xao xác vũng lầy
Triều cơn cuốn dập lụy đầy ai đong ?

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

TÌM EM

Ta vượt dặm ngàn ,lướt thu phong
Tìm em tiền kiếp dặn nhau lòng
Thảo nguyên ngút ngát bờ tím ngắt
Mảnh vụn tình trôi cuốn cuộn dòng

Đâu dáng hoa mơ đêm nguyệt rụng

Đâu làn tóc suối dệt tình chung?
Thế sự ảo vời cơn hoặc huyển
Bờ xa cỏ tím- tím muôn trùng !

Em vẫn còn xưa_ nhạt màu thương?
Màu thương tim tím phủ ngàn sương.
Nón nghiêng chân nhẹ chiều mưa Huế
Rạng rở hương qua -bước giáo đường!

Em chỉ một thu chết nửa vời
Bờ xa u quạnh lá chơi vơi
Còn ta mặn đắng nhành tim héo
Mưa bốn mùa mưa-vũng đọng đời !

Tìm em môi nhạt phấn son buông
Lệch vai đeo đẳng khối thương buồn
Xin trở về xưa, thời yếm thắm
Gót mỏng tung tăng- trắng đỉnh nguồn

                        DẠ  VŨ