Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

LỤC BÁT MẸ TÔI

Gần tròn ba năm không nghe tiếng rên của Mẹ, Đêm xao xanh chẳng còn vóc guộc trở mình .Cuộc vô thường diễn tiến giữa lặng thinh ,bờ ô trọc, chuyện tử sinh...ai tránh khỏi ! Đêm nay ,  mùa VU  LAN tháng bảy, con chưa lần hiếu để, biết lấy gì báo đáp cho Mẹ đây ? Thôi thì, nén tâm nhang con đốt, vần thơ lệ con dâng, nơi nghìn trùng bóng hạc quyện phong vân, Mẹ thanh thản nơi non Bồng, nước Nhược !
       Đêm nằm trăng rọi qua song,
Bâng khuâng một thoáng lệ lòng hoen mi.
       Từ ngày tử biệt sinh ly,
Vành tang Mẹ tiễn Ba đi về ngàn.
       Ngậm ngùi lon gạo cắm nhang
Cơn đau xé nát ruột gan Mẹ già.
       Mẹ già sứt chỉ sổ tà,
Áo quan Mẹ níu, cửa nhà Mẹ buông.
       Tiễn chồng về với cội nguồn,
Dấu chân gởi lại, đau buồn mang theo.
       Đoạn trường đổ mái tranh nghèo,
Bơ vơ thân đó, cheo leo phận này.
       Tình còn đây, nghĩa còn đây,
Liêu xiêu một bóng guộc gầy từng đêm.
       Ngày dài thêm, tháng dài thêm,
Nhọc nhằn chồng chất đầy thềm thời gian.
       Mẹ chừ như chiếc lá vàng,
Héo khô gượng chút hơi tàn vào con.
       Mẹ chừ thân mỏi xác mòn,
Hợp tan phút chốc biết còn, biết không !
                      *********
       Đêm nay trăng lại nhìn song,
Vành tang con đội, lệ lòng con rơi !
       Mẹ, Mẹ ơi ! Mẹ, Mẹ ơi !
Ra đi lặng lẽ không lời thở than.
       Mẹ nương bóng hạc mây ngàn,
Con ôm di ảnh, áo tang bời bời.
       Mẹ, Mẹ ơi ! Mẹ, Mẹ ơi !
Tám mươi ba tuổi một đời phù du.
       Bây giờ bia mộ thiên thu
Hương linh lãng đãng cõi mù mịt xa.
       Bây giờ nhang khói nhạt nhòa,
Chén cơm, quả trứng... gọi là... Mẹ ơi !!!

MÙA  VU LAN 2015
DẠ VŨ NguyễnMinh

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

THƯƠNG

Há dám thương đâu kẻ có chồng,
Thương vì một nỗi hãy còn không.
Thương con cuốc rũ kêu mùa hạ,
Thương cái bèo non dạt biển đông.
Thương cha mẹ nhện vương tơ lưới,
Thương vợ chồng ngâu cách mặt sông,
Ấy thương quân tử là thương thế
Há dám thương đâu kẻ có chồng !
HỒ XUÂN HƯƠNG
***
HÁ DÁM THƯƠNG ĐÂU
( Họa )
Còn duyên em tựa bóng bên chồng,
Tôi có nhũn lòng cũng ngậm không.
Chỉ dám gật chào nơi khách vắng,
Đâu liều han hỏi chốn người đông.
Cho dầu khoảng ngắn mây và gió,
Cũng vẫn cách nghìn núi với sông.
Ví thử đây lòng thương thật lắm,
Tình ơi, Em vẫn bước bên chồng !
DẠ VŨ

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

QUÊ CHIỀU

Cây thưa nghiêng bóng nắng liêu xiêu,
Hun hút đường quê tỏa khói chiều.
Lũ nghé tung tăng vờn vú mẹ,
Đôi cò chấp chới vẫy lời yêu.
Vườn sau thôn nữ chờ tin nhạn,
Ngõ trước làng trai vọng sáo diều.
Ai có mong ai lời thổn thức
Thả tình hương lộng gió ngàn phiêu !

Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

THẢ GÁNH TRẦN AI !

Một gánh hàng rong vắt oằn vai,
Đường muôn vời vợi dặm u hoài.
Dấu vỡ đau triền thân cát lún,
Lầm lũi hao gầy sợi tóc phai !

Em cũng gánh đời trĩu hai vai,
Ngày ôm thắt thẻo tiếp đêm dài.
Tình gieo nghịch phận duyên đành bạc,
Lệ ngược tuôn dồn lỡ bước sai !

Lặng lẽ dòng trôi giữa miệt mài,
Dõi buồn heo hút bóng thu phai.
Cánh mỏi chim ngàn chao bước lữ
Lạnh mấy niềm riêng, nặng bước hài.

Lối cũ em còn phơi tóc mai?
Thùy dương vờn gió xỏa trang đài ?
Đèn đêm mấy ngọn còn hiu hắt ?
Để mộng vây tràn giấc liêu trai ?!

Thôi em buông gánh nợ trần ai,
Về hong má phấn thả then cài.
Nghe đêm vồn vã vầng nguyệt lộng,
Ngạo với mây trời - Nụ nguyên khai !
01-8-15
DẠ VŨ