Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

PHẢI CHI

Thuở thu vừa chạm tay ngà,
Áo căng bờ ngực, tóc sà nõn vai.
Thuở mây hờn dáng trang đài,
Đủ vừa sợi nhớ vàng phai nụ tình.
Tuổi buồn, lệ đá buồn tênh,
Để em úa lặng giữa bềnh bồng mưa.
Cỏ mềm lả ngọn đong đưa,
Phải chi ...
Phải chi chừ bậu vẫn chưa có chồng !
***
Chiều nay mưa bóng phập phồng,
Tay nâng dĩa muối - quặn lòng - Tình ơi !
Nỗi niềm giọt đọng, giọt rơi,
Buông câu ngần ngại, thả lời đắn đo.
Thẳm xa sầu buốt câu hò,
Thương em đứt ruột giả đò ngó lơ ! ( Ca dao )
23-9-15
DẠ  VŨ

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

CÓ LẼ


Có lẽ mưa nhòa cuối lũng xa,
Đường hoen gót nhỏ áo phơi tà.
Mùa qua mấy bận ru tình mỏi,
Để bước em về tím hạt sa.

Có lẽ mây buồn giăng lối xưa,
Đàn tôi vụng khảy khúc âm thừa.
Nghe thương lạc bến thu màng muộn,
Để bóng con đò trĩu mái đưa !

Có lẽ em về khóc duyên ngâu,
Chiều buông nỗi nhớ lạnh giang đầu.
Hờn vương đá cỏ mờ rêu đọng,
Để lắng đêm về quạnh canh thâu !

Có lẽ trong tiền kiếp xa xăm,
Tình ta buộc kết nợ tơ tằm,
Đầy vơi mấy nỗi đong thành lệ,
Nhỏ xuống cho chừ nặng tháng năm !

Có lẽ tôi về đếm thu phai,
Tìm quên dấu mộng thuở trang đài.
Chôn lời thương vỡ bờ em ngọt,
Lịm giấc khuya nhòa vết liêu trai !
17-9-15
DẠ VŨ

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

LỜI RIÊNG EM

Đã bao lần,
Nói buông bỏ, rồi bỏ buông.
Đã bao lần
Một chân đi,
Một chân níu lại...
Bước trăm năm
Còn nhiêu...mà khờ dại ?
Để bàn tay ngần ngại nắm bàn tay !
Này em ơi
Trăng mỗi lúc một hao gầy,
Đường khúc khuỷu
Vơi đầy bao dấu mỏi.!
Chừ hồng hoang
Trở mình
Lên tiếng gọi,
Gởi con tim,
Buộc, Trói...
Mặc tình em !
10-9-15
DẠ VŨ

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

LẠC ĐỘNG HOA VÀNG

Rằng xưa có gã từ quan....( Phạm Thiên Thư )
LẠC ĐỘNG HOA VÀNG.
Tím nẻo từ quan một gã chơi...
Vàng hoa cuối động ngẫn ngơ lời.
Hoài thu lặng lẽ xanh mùa rụng,
Vọng não mơ màng đỏ vết rơi.
Vũ quyện bao lần đen gót trải,
Vân hờn vạn thuở trắng đầu phơi.
Đành thôi lỡ giấc miên hồng muộn,
Dệt mảnh sòng nâu khoác nghĩa đời !
DẠ VŨ

Thứ Tư, 2 tháng 9, 2015

THU SANG

Bài xướng
Em về từ độ nắng vàng phai,
Loáng thoáng xiêm y nhẹ gót hài.
Xao xác rừng thiêng mờ bóng nhạn,
Ngẩn ngơ vườn mộng vắng hồn nai.
Trăng mơn thạch thảo tình đôi cụm,
Sương tỏa Hương Giang lạnh sáu vài.
Này rượu quỳnh tương mời lữ khách,
Chén thù, chén tạc, chuyện trần ai !
DẠ VŨ
***
VUI VỚI VÔ THƯỜNG ( Bài họa )
Xin hỏi tình nào tình chẳng phai ?
Và ai sống mãi với hình hài.
Sao không bay lượn như chim ,bướm ?
Sao chẳng vui đùa tựa thỏ, nai?
Đuổi mộng trăm năm nào đặng một,
Rắp tâm trọn kiếp hóa thêm vài.
Ta từ kết bạn cùng trăng gió,
Một cõi an lành biết nói ai ?
TÂM DUYÊN
***
MỘNG (Bài họa )
Mộng tưởng không ngờ ánh nhạt phai,
Vườn hoa một thuở động nhu hài.
Mơ cao gió thoảng đùa tin nhạn,
Mộng vút mây tràn cợt mắt nai.
Đuổi nguyệt - nguyệt rơi tình vỡ vụn,
Theo trăng - trăng rụng dạ tan vài.
Chân đơn nẻo cánh hồn thôi mộng,
Một cõi đi về, tựa bóng ai ?
HÀN GIANG